Chiếc bút chì bằng thịt 18cm của anh trai tặng cho em họa sĩ. Một lúc lâu sau, tôi hỏi anh ấy về quy trình ban đầu và anh ấy bình tĩnh nói với tôi rằng nội dung trên được thực hiện với một số thay đổi nhằm mục đích giải trí. Sự im lặng tuy khó chịu nhưng khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều nên tôi vừa cúi người vừa nói… Cuối cùng, chuyến tàu chở khách cũng đến. Cuối cùng tôi cũng cảm thấy bình tĩnh. Hôm nay là sinh nhật của bạn tôi, Xiaoyi. Mọi người đang tổ chức sinh nhật trên KTV và tiếng ồn chỉ dừng lại lúc 11h30. Sau khi rời KTV, dù cố gắng thế nào, xe máy của tôi vẫn không nổ máy nên tôi phải đi xe buýt. Khi lên xe, tôi đi thẳng đến hàng ghế đầu tiên và ngồi ở cửa sổ bên phải. Khi nhìn vào xe, tôi nhận thấy hầu như không có hành khách nào trên xe vì đây là chuyến cuối cùng. Trên xe chỉ có 5 người: 4 nam và 1 nữ. Một người phụ nữ có mái tóc dài ngồi cạnh tôi và cầm trên tay vài cuốn sách gốc. Năm đầu tiên của bằng thạc sĩ tại một trường đại học cụ thể. Điều hòa trong xe lạnh đến mức chạm tới đùi tôi. Tôi gần như hối hận vì đã không cởi đồng phục cổ vũ của mình ra. Tôi 18 tuổi, tôi học tại Trường Kinh doanh XX và tôi là đội trưởng đội cổ vũ của trường. Sau buổi tập hôm nay, đội cổ vũ đã luyện tập đến 8 giờ, và bữa tiệc sinh nhật của Xiaoyi bắt đầu lúc 6 giờ. Tôi đã không thay đồng phục cổ vũ sau buổi tập kể từ khi tôi 30 tuổi.

Chiếc bút chì bằng thịt 18cm của anh trai tặng cho em họa sĩ

Chiếc bút chì bằng thịt 18cm của anh trai tặng cho em họa sĩ